Hai người Mộ Vũ Hoài mặc dù không biết bây giờ Cao Chính Thanh đang
cảm thụ thế nào, nhưng mà bọn họ cũng có thể chú ý thấy vết kiếm đâm
xanh tím trên ngực Cao Chính Thanh lại đang từ từ biến mất! Chuyện này
làm sao có thể!
Bọn họ đều là người bị nội thương qua, vừa nhìn
liền có thể biết rõ nội thương này có bao nhiêu nghiêm trọng, lấy trạng
thái tu luyện của Cao Chính Thanh trong hai ngày căn bản là không thể
nào tốt được! Vậy mà, ở dưới ngân châm của Mộ Chỉ Ly, lại tiêu tan nhanh
như vậy?
Màu xanh tím kia dùng mắt thường cũng có thể thấy được
tốc độ biến mất nhanh chóng, đợi đến khi hoàn toàn biến mất Mộ Chỉ Ly
mới đem ngân châm thu trở về.
“Cảm giác thế nào rồi?" Mộ Chỉ Ly không để ý hỏi, đối với hiệu quả nàng vẫn còn rất có niềm tin.
Nhìn
cái bộ dáng kia của Cao Chính Thanh dường như vẫn còn rất hoài niệm cái
loại cảm giác châm cứu mới vừa rồi, nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly lập
tức kích động nói: “Tốt rồi, cuối cùng hoàn toàn tốt rồi! Đến tột cùng
là chuyện gì đã xảy ra? Cho dù nói là ăn đan dược sợ là cũng không có
hiệu quả tốt như vậy đi?"
Hai người Mộ Vũ Hoài cũng là cùng nhau
nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, bọn họ cũng đầy nghi hoặc trong đầu, nhất là Mộ
Vũ Hoài hắn cùng Mộ Chỉ Ly là người một nhà, vậy mà cũng không biết,
thật sự là quá xấu hổ.
“Thuật châm cứu, dùng cho chữa thương hiệu
quả rất tốt, bây giờ ngươi đã không còn gì đáng ngại nữa rồi, về phần
vết thương ngoài da của hai người các ngươi có Mai Khâu Đan giúp đỡ, rất
nhanh sẽ tốt."
Nghe vậy, ba người u mê gật đầu, bọn họ chẳng qua
là mơ hồ hiểu được Mộ Chỉ Ly vừa rồi sử dụng chính là thuật châm cứu,
hiệu quả vô cùng tốt, còn những cái khác chính là hoàn toàn không biết
gì cả, bất quá những thứ kia đều không trọng yếu.
Nhưng trong lòng
thì cảm khái thuật châm cứu này rốt cục là từ đâu đến, bọn họ sống
nhiều năm như vậy cũng chưa bao giờ nghe nói qua.
Sau khi đem hết
thảy những thứ này giải quyết xong, bốn người lại lên đường một lần nữa,
kể từ khi đi vào vùng núi này cũng đã có một ngày thời gian, nhưng mà
bọn họ vẫn như cũ đứng ở bên ngoài núi, bởi vậy mới có thể thấy được
vùng núi này lớn cỡ nào.
Một đường hướng trung tâm đi tới, đám
người Mộ Chỉ Ly cũng gặp không ít người, nhưng mà bởi vì quá nhiều
người, mỗi người đều phải chú ý những đối thủ khác, nếu như không có nắm
chắc tuyệt đối thì sẽ không có người lựa chọn động thủ, cho nên trong
lúc nhất thời ngược lại rất bình tĩnh.
Bất quá cái tình trạng bình
tĩnh này rất nhanh cũng bị đánh vỡ rồi, tất cả mọi người đều lâm vào
trạng thái mất bình tĩnh, không vì cái gì khác chẳng qua là vì ở một
điểm trên vách núi, có linh dược hiện thế! Cái tin tức này làm cho đám
người tự nhiên là không có cách nào bình tĩnh được, rối rít hướng về
phía địa điểm kia tiến đến!
Có thể xưng là linh dược chính là
khẳng định hiệu quả của dược liệu này, nếu như nói phục dụng linh dược
có thể đem tốc độ tu luyện của bọn họ tăng lên không ít, cho dù mình
không thể phục dụng thì bán cho dược sư cũng được, dù sao dược liệu như
vậy ở trong mắt của dược sư đúng là trọng yếu nhất, bọn họ sẽ không tiếc
hao phí một số tiền lớn để mua!
Bất luận như thế nào, đây cũng là
một cơ hội, không có ai sẽ nguyện ý bỏ qua, trong lòng đều là ôm tâm lý
may mắn, lúc người khác long tranh hổ đấu, nói không chừng mình có thể
đục nước béo cò đạt được cái cây linh dược kia!
Nếu như đổi lại
nói là những thứ khác, Mộ Chỉ Ly có lẽ còn không cảm thấy rất hứng thú,
nhưng mà vừa nghe nói là linh dược lập tức cũng kích động lên: “Chúng ta
cũng đi lên đó nhìn một chút đi!"
“Đương nhiên, khó có được cái
cơ hội này, sao có thể bỏ qua?" Tô Dự cũng cười nói, thực lực của bọn
họ ở trong những người này cũng coi như là không tệ, chưa chắc không có
cơ hội.
“Đúng vậy, cho dù không có cách nào có được, nhìn thấy một
chút cũng là tốt rồi." Cao Chính Thanh cũng cười khẽ một tiếng, hắn
thường xuyên xuất hiện ở trong núi, đối với linh dược hiếm có hiển nhiên
là rất có hiểu biết.
Sau khi quyết định, mấy người cũng là không
có chút do dự nào cũng đi theo phần lớn hướng vách núi đi đến. Dược liệu
này phải đến sáng sớm ngày mai lúc được ánh mặt trời xuất hiện đầu tiên
chiếu vào mới có thể trưởng thành, cho nên bọn họ cũng có đủ thời gian.
Đây
cũng là nguyên nhân vì sao tin tức linh dược hiện thế có thể truyền
tới, nếu như nói đã sớm trường thành, người ta nhìn thấy ắt hẳn liền
trong khoảng thời gian sớm nhất hái xuống, như thế nào có thể tiết lộ
phong thanh đây? Không biết tại sao còn có khoảng thời gian linh dược
kia trưởng thành, người nhìn thấy càng ngày càng nhiều. lúc này mới đem
tin tức truyền ra ngoài.
“Nghe nói linh dược hiện thế lần này là
Xích Long Hỏa Sâm, linh dược bậc này không ngờ lại xuất hiện ở chỗ này,
đó thật đúng là giá trị liên thành a!"
“Đúng vậy a, ta cũng đã
từng nghe nói qua danh tiếng của Xích Long Hỏa Sâm này, nhưng chưa bao
giờ nhìn thấy qua, không nghĩ tới hôm nay vậy mà có cái cơ hội này!"
“Cái này nếu như lấy ra, những luyện dược sư kia sợ là phải điên cuồng, nếu ai chiếm được thật sự là vận khí tốt!"
“Người
mơ ước Xích Long Hỏa Sâm thật sự là không ít, chúng ta đoán chừng không
có hi vọng rồi, nhưng mà đến gần tham gia náo nhiệt cũng tốt a!"
………
Nghe
được bình luận của những người chung quanh, trong lòng của Mộ Chỉ Ly
tràn đầy khiếp sợ, nàng không nghĩ đến linh dược xuất thế vậy mà lại là
Xích Long Hỏa Sâm!
Dược liệu bình thường chỉ có thể xưng là dược
liệu, mà linh dược hiển nhiên là so với dược liệu phải cao hơn một cái
cấp bậc, một loại chỉ có luyện chế đan dược thánh phẩm trở lên mới có
thể dùng đến linh dược, mà linh dược trừ bỏ dùng để luyện đan ra còn có
những hiệu quả khác, đó chính là có thể trực tiếp sử dụng, nhưng mà cái
này yêu cầu đối với của cơ thể cũng là tương đối cao.
Giống như
Xích Long Hỏa Sâm này, trong đó chính là có chứa một ít khí tức của long
tộc, nói là dùng để ngâm thân thể là thích hợp cực kỳ rồi, sau khi dùng
để ngâm thân thể, sức chống đỡ sẽ tăng lên không ít, bảo bối như vậy Mộ
Chỉ Ly cũng rất quen mắt.
Phải biết rằng bây giờ mặc dù sức chống
đỡ của thân thể nàng không tệ, nhưng mà đấy cũng chỉ là nói tình trạng
hiện nay, theo sự thăng cấp của thực lực, hiệu quả cũng càng ngày càng
nhạt, cho nên mấy ngày nay nàng cũng một mực tìm kiếm linh dược ngâm cơ
thể, dù sao thân thể cường hãn cũng là tấm bùa bảo vệ tính mạng!
“Chỉ
Ly, tranh thủ cướp được Xích Long Hỏa Sâm này, đối với ngươi có lợi rất
lớn." Nghe được tin tức Thiên Nhi cũng không khỏi lên tiếng nói, khi đó
nàng đối với Chỉ Ly tiến hành đều là cơ sở huấn luyện, vào khi đó hiệu
quả tự nhiên là rất tốt, nhưng mà bây giờ tu vi đi lên, sức chống đỡ của
thân thể cũng là theo không kịp rồi.
“Ta biết, lưu lại nhất định
phải tìm được cơ hội hành động!" Mộ Chỉ Ly gật đầu, đúng lúc này, Mộ Chỉ
Ly đột nhiên cảm nhận được trong không gian thiên sát cổ giới truyền
đến một trận chấn động, ngay lập tức kích động lên: “Bụi Thái Lang tiến
hóa rồi?" Kể từ sau khi trở về từ thành Ngải Y Bụi Thái Lang liền lâm
vào ngủ say, hôm nay đã được ba tháng thời gian quả thực cũng nên tỉnh
rồi.
Thiên Nhi cũng gật đầu:"Đúng vậy, bây giờ chính là quá trình tiến hóa, một hồi nữa sẽ kết thúc rồi!"
Trong
lòng Mộ Chỉ Ly tràn đầy kích động, chẳng những bởi vì tiến hóa của Bụi
Thái Lang, cũng là bởi vì nó ngủ say lâu như vậy cuối cùng cũng muốn
tỉnh rồi. Giữa nàng cùng Bụi Thái Lang có huyết mạch gắn liền, đã sớm
đem Bụi Thái Lang đối đãi như người một nhà, nó biến mất lâu như vậy
nàng cũng có chút không quen.
Đám người Tô Dự cũng thấy vui vẻ
mừng rỡ trên mặt Mộ Chỉ Ly, bọn họ cho rằng Mộ Chỉ Ly là bởi vì Xích
Long Hỏa Sâm hiện thế mà kích động, dù sao kể từ sau khi Mộ Chỉ Ly dùng
thuật châm cứu bọn họ cũng biết Mộ Chỉ Ly là một dược sư, dược sư yêu
linh dược là chuyện mà ai cũng biết.
Một đường đi tới, Mộ Chỉ Ly
nhìn thiên sát cổ giới trên tay, trong lúc đó chấn động càng ngày càng
rõ ràng, tình thế này cũng có thể nhìn ra tiến hóa của Bụi Thái Lang
không nhỏ, nếu không thiên sát cổ giới không thể khinh thường, nếu như
nói Bụi Thái Lang ở ngoại giới, gây ra chấn động lớn như vậy không biết
muốn thu hút bao nhiêu người, mà bây giờ ở trong thiên sát cổ giới cũng
không có ai có thể biết.
Ở lúc dồn hết tâm trí đi đường, bốn người
rất liền đã đến gần địa điểm của linh dược, mà người ở đây cũng tụ tập
càng ngày càng nhiều, linh dược ở đây thật đúng là muốn tập trung nhiều
chìa khóa nhất, mọi người đều bị hấp dẫn tới.
Nhất là đỉnh vách
núi, đông nghìn nghịt tất cả đều là người, Mộ Chỉ Ly linh hoạt lướt qua
một chút cũng cảm nhận được vị trí của Xích Long Hỏa Sâm, lời đồn đãi
quả nhiên không sai, đúng là phải chờ đến sáng sớm ngày mai mới có thể
trưởng thành,chẳng qua là thu hút nhiều người tới như vậy nếu như muốn
cướp đoạt thành công độ khó cũng không phải là nhỏ bình thường.
Mộ
Chỉ Ly cau mày suy xét hết thảy việc này, bọn họ cũng không có đi lên
đỉnh vách núi, bây giờ thật sự không có cần thiết cái đó, đi lên cũng
chỉ uổng phí làm cho người ta chú ý mà thôi.
“Xích Long Hỏa Sâm
này thu hút người đến cũng không ít a, người của mấy thành trì lớn cũng
đều đến rồi." Cao Chính Thanh nhìn lướt qua lên tiếng nói, nhìn như cảm
khái nhưng thật ra là đang nhắc nhở Mộ Chỉ Ly một chút, hắn mặc dù là
người thôn quê, nhưng mà đối với lần này cũng là có một chút hiểu biết
nhất định.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng theo tầm mắt của Cao Chính
Thanh nhìn về phía những người kia, nàng mặc dù không biết bọn họ đến
tột cùng là tới từ thành trì nào, nhưng mà từ trên nhân số của bọn họ
cũng có thể nhìn ra.
“Ở trong những người này, thực lực mạnh nhất
chính là Thành Thanh Long, nam tử mặc áo xanh kia chính là thiên tài
đứng đầu Thành Thanh Long —— Khâu Thanh Lân, tuổi gần hai mươi mấy cũng
thực lực đã đạt đến Lăng Thiên Cảnh cao cấp, lần nàylà người có cơ hội
cướp được Xích Long Hỏa Sâm cao nhất.
Mộ Chỉ Ly nhìn sang cũng
không khỏi gật đầu, phải biết rằng cho dù là chủ thành cũng chỉ có hai
mươi người mà thôi, mà nhóm người Khâu Thanh Lân bọn họ hẳn là có mười
mấy người, nói cách khác ở sau vòng tỷ thí thứ nhất bọn họ chẳng qua là
đào thải mấy người mà thôi, cỗ thế lực này đùng là cực lỳ không kém.
“Ở
đối diện bọn họ chính là chủ thành Thành Bạch Hồng, người mặc quần áo
màu đen kia chính là Nguyễn Ngọc Hành, thực lực của hắn cũng đã đạt đến
Lăng Thiên Cảnh cao nhất, cùng Khâu Thanh Lân kia không phân cao thấp,
nhưng mà số người của bọn hắn nếu như so với Thành Thanh Long ít hơn hai
người, cho nên ta mới nói Thành Thanh Long thực lực mạnh nhất.
Chẳng
qua những thứ này cũng chỉ là đặc điểm ngoài mặt, dù sau đầu lĩnh của
bọn họ thực lực cũng giống nhau, thực sự so đấu ai mạnh ai yếu cũng chưa
biết được."
Mộ Chỉ Ly nhìn Nguyễn Ngọc Hành kia cũng ngẩn ra, hắn
không phải là nam tử kia ban đầu mình cảm thấy cần phải chú ý sao, hôm
nay nhìn thấy hắn, sắc mặt hắn vẫn như cũ vô cùng tái nhợt, mặc dù một
cỗ khí thế cường hãn cũng từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, làm cho
lòng người sinh ra kính sợ.
Không nghĩ tới thực lực của hai người
này vậy mà đều là Lăng Thiên Cảnh cao cấp, so sánh với nàng phải cao hơn
không ít, cuộc so tài cả nước này muốn trổ hết tài năng ra thật đúng là
không dễ a.
“Cao huynh, ngươi có biết sắc mặt của Nguyễn Ngọc
Hành này vì sao luôn tái nhợt như vậy không? Thoạt nhìn có vẻ bệnh đấy."
Mộ Vũ Hoài đánh giá Nguyễn Ngọc Hành không khỏi lên tiếng hỏi.
Nghe
thấy lời của Mộ Vũ Hoài, Cao Chính Thanh cũng cả kinh, bận rộn làm cái
động tác chớ có lên tiếng, lúc này mới nhỏ giọng giải thích: “Nguyễn
Ngọc Hành kiêng kỵ nhất chính là người bên cạnh nói hắn có vẻ bệnh đấy,
nghe nói hắn là mắc một loại bệnh không tiện nói ra, qua nhiều năm như
vậy thấy vô số danh y cũng không có cách nào trị khỏi, trở thành nỗi đau
trong lòng hắn."
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nhìn về phía Nguyễn Ngọc Hành trong mắt chính là dâng lên một chút ánh sáng.